Tháng Tư, Thắp Nén Hương Lòng... - Tin Tức Hàng Ngày Online -->

Breaking

Home Top Ad

Post Top Ad

Thứ Ba, 9 tháng 4, 2019

Tháng Tư, Thắp Nén Hương Lòng...


Ngô Minh Hằng – Quốc Hận: bốn chục năm qua, người Việt tị nạn cộng sản khắp thế giới, đều XÚC ĐỘNG và HẠNH PHÚC, được đón nhận hàng trăm bài thơ, của nhà thơ Ngô Minh Hằng. XÚC ĐỘNG, vì thơ Ngô Minh Hằng đã đánh thức trong lòng mỗi người, những kỷ niệm đau thương chất ngất, tang tóc triền miên… do CS gây ra cho quê hương, dân tộc, trong đó có chính chúng ta. HẠNH PHÚC, vì thơ Ngô Minh Hằng cũng bồi đắp trong lòng mỗi người, LÝ TƯỞNG, HY VỌNG, và NIÊM TIN tất thắng của LẼ PHẢI, CÔNG LÝ và TÌNH NGƯỜI, vào tương lai của quê hương, tổ quốc. Chính trong sự XÚC ĐỘNG sâu xa, và niềm HẠNH PHÚC bao la đó, mỗi khi đọc thơ Ngô Minh Hằng, chúng ta đều có được những giờ phút tuyệt vời, thoát khỏi những tầm thường của đời sống thường nhật, để thấy lòng mình được thanh tẩy, trở nên cao quý, cùng đau với nỗi đau chung của tha nhân; cùng vui, cùng hy vọng… với niềm vui và hy vọng chung của dân tộc.

Chân thành biết ơn nhà thơ Ngô Minh Hằng, và sau đây, tưởng niệm 44 năm Quốc Hận, chúng tôi trân trọng giới thiệu cùng Quý vị, những bài thơ đau đớn xót xa, thổn thức lòng người, được tác giả sáng tác vào mùa Quốc Hận, trong đó có bài “Khóc Người Đáy Biển”, sáng tác đúng 20 năm trước (8 tháng 4 năm 1999), với những câu thơ ai đọc cũng muốn khóc – KHÓC CHO NGƯỜI… KHÓC CHO QUÊ HƯƠNG… KHÓC CHO CHÍNH MÌNH:

Tháng Tư ra biển khóc người
Hiển linh, chứng giám đôi lời thơ đau
Tôi viễn xứ, người biển sâu
Chung hồn lưu lạc, chung sầu quê hương
Người trên sóng nước trùng dương
Tôi khung cửa hẹp, gió sương bốn mùa
Bóc tờ lịch. Lại Tháng Tư!
Đau tình sông núi, làm thơ khóc người
Người vùi xương trắng biển khơi
Còn tôi sống kiếp dân Hời vì ai?


Tháng Tư, Thắp Nén Hương Lòng...
(Nén hương lòng, kính dâng linh hồn Anh Hùng, Liệt Sĩ và đồng bào Việt Nam đã oan thác đau thương trước, trong và sau ngày 30 tháng Tư đen 1975)

Tháng Tư ! Lại tháng Tư buồn !
Nhớ quê lòng cháy, mắt tuôn lệ nồng
Giọt đau vì núi, vì sông
Giọt buồn ý kiếm tình cung lỡ làng …
Giọt thương dũng khí trời Nam
Vì đâu rã ngũ, tan hàng, thảm không !!!
Giọt cho con Lạc, cháu Hồng
Tháng Tư ngàn vạn nhánh sông xa nguồn !

Tháng Tư, ôi, tháng Tư buồn !
Máu đào đỏ sóng trùng dương mấy tầng
Rừng xanh nhỏ giọt lệ thầm
Một lòng mộ hẹp, mấy thân xác tù !
Đau này còn đến thiên thu
Nỗi oan chưa giải, hận thù chưa nguôi !!!
Đừng thêm lừa mị, hỡi người
Hợp hòa dân tộc, đắp bồi quê hương !
Tháng Tư, nếu có tình thương
Sao dân chết bởi bạo cường, dã man ?!

Tháng Tư, xin thắp tuần nhang
Khóc hồn Anh Liệt giữa làn khói đau !!!


BIỂN THÁNG TƯ

Bãi biển chiều nay thật vắng người
Nước xanh, mây trắng, cát vàng tươi
Ngồi trên ghềnh đá nhìn ra biển
Thương quá Việt Nam, nẻo cuối trời!

Chốn ấy, bên kia biển Thái Bình
Quê hương tôi đó, khát bình minh
Anh em tôi đó, cần hơi thở
Và mẹ tôi buồn, mắt lệ quanh

Trên màu nước bạc thấy quê tôi
Thấy những hồn oan vói mặt trời
Thấy những mảnh tàu tan nát vỡ
Nổi chìm theo nhịp sóng trùng khơi

Hình như tiếng thét vút lên cao
Thủy quái vung roi, máu lệ trào
Những chị em tôi quằn quại đó
Hỏi lòng nào chẳng cõi lòng đau ?!

Nhật nguyệt xoay vần. Lại tháng Tư
Tháng Tư đẫm máu mỗi ngôn từ
Tháng Tư sông núi vào tay giặc
Hồng thủy trào dâng đỏ cõi bờ!

Biển buồn từ đấy, tháng Tư ơi!
Bao lớp người chôn đáy biển rồi ?
Ơi, bậc trượng phu, ơi, tráng sĩ!
Động lòng hay để nước mây trôi ???


KHÓC NGƯỜI ĐÁY BIỂN
(Viết để khóc cho mình và cho những thuyền nhân kém may mắn trên đường vượt biển tìm Tự Do sau 1975)

Tháng Tư ra biển khóc người
Oan hồn hỡi, đáy trùng khơi, xin về
Biển chiều vàng ánh tà huy
Dài tay sóng níu bước đi vô hồn
Đứng trên bờ đá cô đơn
Khóc người bằng tiếng thơ buồn xót xa
Ai hay đáy biển là nhà
Máu pha lệ hận chan hòa đại dương
Thịt da nát dưới bạo cuồng
Ngàn trang huyết sử bên đường tử sinh
Mắt buồn nhìn sóng biển xanh
Thấy sương khói vẫn vô tình khói sương
Mà lòng đòi đoạn đau thương
Xót người đáy biển đoạn trường chưa nguôi

Tháng Tư ra biển khóc người
Hiển linh, chứng giám đôi lời thơ đau
Tôi viễn xứ, người biển sâu
Chung hồn lưu lạc, chung sầu quê hương
Người trên sóng nước trùng dương
Tôi khung cửa hẹp, gió sương bốn mùa
Bóc tờ lịch. Lại Tháng Tư !
Đau tình sông núi, làm thơ khóc người
Người vùi xương trắng biển khơi
Còn tôi sống kiếp dân Hời vì ai ?


CHUYỆN BUỒN THÁNG TƯ
(Kính dâng Quê Hương Việt Nam và những Anh Hồn Tử Sĩ đã hy sinh ngày 30/4/75)

Hỡi ai thương nhớ quê hương
Xin nghe tôi kể chuyện buồn tháng Tư
Tháng Tư, trời đất mây mù
Lệnh hàng, buông súng, thiên thu còn buồn!
Nghẹn ngào, nhục tủi, đau thương
Oan khiên máu đỏ ngập đường lui quân
Thân người đổ xuống theo thân
Không làn đất phủ, không lần tiễn đưa !
Xác người bón gốc rừng thưa
Nước tôi có một Tháng Tư kinh hoàng !

Tháng Tư nghe lệnh đầu hàng
Bao người thương lá cờ vàng quyên sinh!
Nước nguy, vị nước, quên mình
Mất thành, anh dũng cùng thành, chết theo!
Tháng Tư khói lửa ngặt nghèo
Vô danh quốc sử bao nhiêu anh hùng!
Tháng Tư vợ trẻ khóc chồng
Mẹ già chan chứa lệ hồng khóc con
Tháng Tư đại bác nổ giòn
Trẻ thơ chết thảm dưới cơn đạn thù
Tháng Tư rộng cửa lao tù
Nước tôi từ đấy đau nhừ nỗi đau
Núi rừng người nối chân nhau
Kiếp tù lạ nhất địa cầu, thảm chưa !
Trong tù, tù chết như mơ
Ngoài tù, dân chết bên bờ biển đông
Biển xanh pha đỏ máu hồng
Rừng xanh lệ đỏ từng dòng mồ hôi !
Tháng Tư ai biến nước tôi
Thành lò hỏa ngục thiêu người tang thương!

Hỡi ai còn nhớ quê hương
Lắng nghe tôi kể chuyện buồn tháng Tư
Nghe rồi, xin chớ làm ngơ
Vì quê ta đã đến giờ đổi thay
Góp vào, xin góp bàn tay
Làm cơn gió lộng thổi bay mây buồn

Ai còn nghĩ đến quê hương
Hẳn lòng đau đớn chuyện buồn Tháng Tư


TƯỞNG NHỚ
Nén hương lòng, kính dâng những Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hoà đã anh dũng hy sinh cho chính nghĩa, cho Tổ Quốc Việt Nam

Lòng tôi, một nén hương, thành kính
Xin thắp và xin tưởng nhớ Người
Hỡi những Anh Hùng dân tộc Việt
Máu xương Anh hiến dựng xây đời

Vì yêu dân, nước nên Anh nhận
Trách nhiệm người trai buổi nhiễu nhương
Tôi cảm ơn Anh, tôi ngưỡng phục
Tấm lòng son sắt với quê hương!

Anh đem dũng cảm, đem kinh lược
Chiến đấu, Anh ngăn bước giặc thù
Nguy hiểm không sờn, không nhụt chí
Cho dầu gục ngã giữa âm u …

Dakto, An Lộc hay Rừng Sát
Quảng Trị, Pleime hoặc Hạ Lào
Anh đã hào hùng trong chiến thắng
Hào hùng trong cả bước gian lao!

Hoàng Sa, Bến Hải xuôi Đồng Tháp
Có dấu chân Anh khắp bốn vùng
Xương máu Anh trong từng mạch đất
Trong từng nhịp thở của non sông!

Hồn Anh hoà với hồn sông núi
Dẫu chẳng bia xanh, chẳng sử vàng
Nhưng đã muôn đơì dân tộc Việt
Nhớ ơn bồi đắp, giữ giang san!

Trong từng giọt nước, từng thân cỏ
Phảng phất như Anh đã mỉm cười
Có tháng Tư nào loang máu đỏ
Quê buồn như mắt lệ Anh rơi !!!

Tháng Tư, ôi tháng Tư oan nghiệt
Ai xé mà tan những mảnh đời
Những gói poncho không đất phủ
Những đau buồn muôn kiếp khôn nguôi

Tháng Tư, ôi tháng Tư đau xót
Có những người trai chết vội vàng
Và có những người không sống nhục
Chọn cho mình cái chết vinh quang!

Anh hy sinh thế vì dân, nước
Tôi biết ơn và thương tiếc anh
Anh, đã Anh Hùng dân tộc Việt
Cho dù hoang mộ có VÔ DANH !


BẢN TRƯỜNG CA THỨ NĂM

Lòng giấy đêm nay hờn nét bút
Viết hoài không trọn bản trường ca
Ô hay, tôi khóc hay thơ khóc
Mà mực cay? Không! Lệ đấy mà…

Thơ tôi ngôn ngữ không trau chuốt
Rất thực, vì thơ tự đáy lòng
Tưởng tấm tình trung, hồn ái quốc
Thương đời, xót nước buổi suy vong

Bốn nghìn năm cũ bao người đã
Dâng hiến đời trai với tự hào
Âm cảnh chắc hồn muôn thống khổ
Khi mà đất nước bấy hư hao

Hỡi người chiến sĩ không tên tuổi
Gục chết âm thầm buổi hỗn mang
Giữa lúc kẻ hàng, người bỏ nước
Vẫn kiên cường đối diện nguy nan

Hỡi người chiến sĩ ngày hưng phế
Treo tấm gương xưa mất với thành
Sinh tử quyết tâm cùng vận nước
Khiến quân thù khiếp sợ uy danh

Đêm nay xin thức nghe tôi kể
Chuyện của quê nhà sau chiến tranh
Chuyện của lòng tôi, hồn dâu bể
Bản trường ca viết mãi chưa thành

Quê hương ta đấy từ im súng
Dân khổ còn hơn thuở sứ quân
Tổ quốc đi vào trưa hỏa ngục
Đêm liên hoan ác quỷ phong thần

Kiếp người trở lại thời hoang sử
Rừng núi đau nhừ mỗi bước chân
Nanh vuốt bạo tàn, loài dã thú
Nhắm tim người xâu xé từng phân

Biển đông cuồn cuộn cơn đồng thiếp
Người chết mang theo nỗi tủi hờn
Hải tặc điên mồi. Làn sóng nghiệt
Tự do này hỏi giá nào hơn ???

Sau hai mươi bốn năm cai trị
Túi đảng đầy no những núi tiền
Dân vẫn lầm than, quê vẫn bĩ
Ngục tù oan khốc vẫn nhiều thêm

Thế mà có kẻ còn trâng tráo
Tay bắt, lòng vui, xóa hận thù
Quên cảnh vượt biên, thời cải tạo
Quên hờn nước đục! Đáng buồn chưa?

Lòng đau, tôi khóc đời vong quốc
Thương kẻ còn mơ ngủ giữa ngày
Xót nước dân nhà cơn nhật thực
Giận cho người trắng đổi đen thay

Buồn người rẻ rúng tình non nước
Để đắt vô cùng một cái KHÔNG
Say bả vinh hoa, mồi huyễn tưởng
Bán linh hồn, đồng loại, non sông

Một trăm cái trứng bao giờ nhỉ
Biết đến cùng nhau để bắt đầu
Tìm mảnh nhiễu điều chung sức phủ
Giá gương lưu lại mãi nghìn sau ?

Bao năm tôi khóc, thơ tôi khóc
Đợi kẻ mài gươm. Chiến sĩ ơi
Đây bản trường ca xin hãy đọc
Hỡi con tim còn thắm tình người !


DỪNG NGAY LẠI HỠI Ý ĐỒ ĐEN TỐI

(Ngày 30/4/1975 là ngày Việt Cộng bức tử nốt miền Nam Việt Nam và đưa toàn dân Việt Nam vào bao nỗi tù tội, chết chóc, điêu linh, thống khổ, vì thế, những nạn nhân Vc đều gọi là NGÀY QUỐC HẬN. Thế mà lại có những người đã và đang âm mưu thay tên Ngày Quốc Hận bằng những cái tên vô nghĩa để mong thực hiện xóa bỏ hận thù, làm mờ lằn ranh Quốc Cộng và tạo cho thế hệ trẻ VN có cái nhìn sai lệch về lịch sử, đồng thời giúp Việt Cộng xóa tội giết dân bán nước hơn nửa thế kỷ qua. Mong Quí Vị phổ biến rộng rãi giùm. Tác giả vô vàn cảm tạ.)

Xin nói rõ về một ngày thống hận
Ngày oan hờn tang tóc của quê hương
Ngày kết cuộc của nhiều năm xâm lấn
Ngày cộng mở đầu vạn nỗi đau thương

Ngày mở đầu của bao màn bi kịch
Của tang thương, chết chóc, của lao tù
Của ngờ vực giữa họ hàng thân thích
Của cha con, hai chiến tuyến nghịch thù !

Ngày hỏa ngục, ngày đau thương ly biệt
Người chết ven đường, kẻ chết biển khơi
Già trẻ, gái trai, xác nằm la liệt
Đạn xé, lửa thiêu không vẹn hình người !

Ngày mở đầu của gạt lừa, gian dối
Bắt vợ xa chồng, con phải lìa cha
Ngày tan nát, ngày nhục nhằn, hận tủi
Máu lệ cùm gông tràn ngập sơn hà

Ngày mở đầu cướp của dân nhà, đất
Nhưng cắt Hoàng Sa – Nam – Giốc dâng Tàu
Coi mạng con người không bằng con vật
Đời sống dân lành thua kiếp ngựa trâu …

Ngày mở đầu của hờn đau chất ngất
Ngày dân Nam gục xuống bởi bạo tàn
Người yêu nước gọi là “NGÀY QUỐC HẬN”
Bởi thương giống nòi và xót giang san

Thương lính kiên cường, tiếc người trai Việt
Sống đã hiên ngang chết cũng anh hùng !
Thành dù mất nhưng anh linh tuấn kiệt
Mãi muôn đời bất tử với non sông

Chỉ kẻ không tim, bất lương, tán tận
Mới quên hờn dân tộc, Tháng Tư Đen
Mới đổi tên ngày đau thương, quốc hận
Thành những từ vô nghĩa để mờ lem !

Nghe rõ nhé, cộng còn gieo oan khuất
Còn giết dân và dâng đất cho Tàu
Thì mỗi ngày sẽ là ngày quốc hận
Không chỉ một ngày cuối tháng Tư đâu !!!

Này, Việt cộng mới lập lờ, gian dối
Mới mị lừa và qủy quyệt mà thôi
Dừng ngay lại hỡi ý đồ đen tối
Nếu thật thiện lương và óc, tim người


THÁNG TƯ ĐEN
(Một nén hương kính dâng Tổ Quốc VN. và tưởng niệm những người chết cho quê hương, vì quê hương và vì sự xâm lăng tàn khốc của CS trong Tháng Tư Đen 1975)

Ngày Ba Mươi Tháng Tư xưa
Lệnh hàng: vết chém ai đưa qua hồn
Lòng đau với Tháng Tư buồn
Súng rơi cùng suối lệ tuôn nghẹn ngào…
Ngày Ba Mươi Tháng Tư nào
Ai đem dân tộc xô vào lầm than
Xác người ai bón rừng hoang
Biển xanh pha máu Việt Nam đỏ hồng!
Ai làm cách núi ngăn sông
Cha con chia biệt, vợ chồng ly tan?
Ai làm tan nát Việt Nam
Hòa bình sao lại vô vàn đớn đau?
Tháng Tư đen. Tháng Tư sầu
Một trăm cái trứng đào sâu oán thù
Giết nhau bằng những mưu mô
Giết nhau bằng súng Liên sô, đạn Tàu
Giết nhau không nhận ra nhau
Giết nhau chẳng chút lòng đau. Lạ lùng!
Giết nhau, vỗ ngực: Anh Hùng
Ngàn trang uế sử trùng trùng máu tươi
Tháng Tư đen. Tháng Tư ơi!
Việt nam ai xót xa người Việt nam???


NGÀY QUỐC HẬN MUÔN ÐỜI LÀ QUỐC HẬN!
(Gởi những kẻ có ý đồ muốn đổi NGÀY QUỐC HẬN đau thương trong lịch sử Việt Nam thành ngày tự do hoặc ngày của thuyền nhân để bịp lừa nhân loại.)

Ngày Quốc Hận phải là ngày Quốc Hận
Không tự do mà cũng chẳng thuyền nhân !
Tự do gì khi tám chục triệu dân
Bị đàn áp, bị tù đày, bị giết ?!

Bị đảng xem như con giun cái kiến
Bắt Dốt, bắt Mù, bắt Điếc, bắt Câm
Khi đảng lạy Tàu, cắt đất quì dâng
Dân phản đối, đảng vu là phản động …

Cánh cửa nhà tù thét to, mở rộng
Và người tù không án vẫn chung thân
Ðảng cấm vợ con, cha mẹ, xa gần
Ðến thăm viếng. Tự do à ??? Gian lận !!!

Ngày Quốc Hận thì gọi là Quốc Hận
Sao lại lập lờ ngày của thuyền nhân ?
Ba Mươi Tháng Tư nếu lũ vô thần
Không cướp miền Nam, thuyền nào ra biển ???

Cướp miền Nam, đảng gây thêm oan nghiệt
Thu đất, đoạt nhà, vơ vét, quan liêu
Máu thịt dân lành, gia sản tan tiêu
Nên mới có thuyền nhân sau cuộc chiến

Cướp nước rồi, nếu đừng tù, ngưng giết
Ðừng trả thù người tàn ác, bất lương
Bắt tay nhau cùng dựng lại quê hương
Thì đã chẳng có tên “NGÀY QUỐC HẬN” !

Bất nhân thế, sao hèn, không dám nhận
Là tháng Tư, loài qủi đỏ dã man
Tàn bạo, gian hùng, bức tử miền Nam
Gieo tang tóc, xô dân vào ngục tối ???

Sao muốn đổi tên ? sợ mà chối tội ?
Hay gian ngoa, điên đảo bịp lừa người ?
Bịp cách nào, tay vẫn máu dân tươi !
Vì tội ác vẫn còn kia, chất ngất ….

Ngày Quốc Hận thì gọi là Quốc Hận
Nghe rõ chưa hỡi kẻ thiếu tim người !
Món bịp bây giờ đã ế, đã ôi …
NGÀY QUỐC HẬN MUÔN ÐỜI LÀ QUỐC HẬN !


HẬN THÁNG TƯ
(Thân mến gởi Đồng Bào và Quê Hương tôi nhân Ngày Quốc Hận)

Lại tháng Tư rồi có phải không?
Tháng Tư ??? Chưa nhắc đã đau lòng !!!
Tháng Tư! Hai chữ sôi niềm hận
Cơ nghiệp bao đời của núi sông…

Rơi trọn vào tay kẻ bạo cường
Nên giờ chìm đắm một quê hương
Nên tan nát cả hồn dân tộc
Đau xót, trời ơi…. Những máu xương !!!

Xương máu vì ai, hỡi Lạc Hồng
Đã cao như núi, chảy như sông
Mà sao xương máu thành vô nghĩa ???
Dân nước giờ đây lại khốn cùng ?

Quốc hận, riêng vinh một số người
Tháng Tư, bạo chúa nhảy lên ngôi
Tháng Tư, đảng nắm quyền sinh sát
Để cả giang sơn phải ngậm ngùi !

Ta hãy cùng nhau khóc Tháng Tư
Khóc thương Tổ Quốc đã đau nhừ
Rồi lau nước mắt, ta vùng dậy
Đập nát xiềng gông, phá ngục tù

Kìa, lửa Tây Nguyên đã rực trời
Nguyệt Biều chuông gióng tiếng ngàn khơi
An Giang đuốc cháy, thân người gục
Bản Giốc, Nam Quan khóc nghẹn lời….

Hận Tháng Tư nào chửa trả xong
Nam Quan thêm nhức vết thương lòng
Tay dơ, nước rửa tay ta sạch
Rửa nước bằng gì cho nước trong ??? ( * )

Hỡi những con dân Việt quật cường
Đã cùng non nước gánh đau thương
Xin đem tim, óc, đem hùng khí
Rửa sạch oan hờn cho cố hương!

(*) Lời Vua Duy Tân hỏi cận thần “Tay dơ, lấy nước mà rửa. Nước dơ, lấy gì mà rửa?”


THÁNG TƯ RỒI ĐẤY

Tháng Tư, lại tháng Tư rồi đấy
Bốn bốn năm sao hóa ngắn dài?
Dài bởi ta chờ ngày phục quốc
Ngắn vì ta để ước mơ phai
*
Ngắn vì ta chạy theo nhung gấm
Theo bả phù hoa bẫy bạo cường
Bỏ mặc quê mình cho Việt cộng
Dâng rừng đổi biển bán biên cương
*
Ngắn vì ta bỏ rơi nguồn cội
Thành Mỹ thành Tây ở xứ người
Áo gấm xênh xang tìm cỏ biếc
Chẳng từ con cháu tuổi đôi mươi!
*
Ngắn vì ta mắc vòng lừa bịp
Ngân quỹ thời gian bị cạn dần
Mà chẳng nhìn ra loài phản tặc
Cho là minh chủ, nguyện làm quân !
*
Ngắn vì ta bị ai bưng miệng
Nên đã không còn biết nói năng
Nếu nói, được bao lời chính nghĩa
Bao câu nhân bản, mấy công bằng ?
*
Ngắn vì ta chẳng ngăn con cháu
Để vết chân xưa chúng bước vào
Chất xám, nhiệt tình và tuổi trẻ
Bị người vắt cạn, đã hư hao !!!
*
Tháng Tư, lại tháng Tư rồi đấy
Quê mẹ than ơi lệ vẫn trào
Vẫn những mỹ từ không có ruột
Bao giờ mới sạch bọn cờ sao !?
*
Bao giờ mới sạch phường vong bản
Để nước dân ta được vẹn toàn
Để chẳng còn lo rồi Hán hoá
Hỡi nòi giống Việt, hỡi nhà Nam !!!


NGÀY QUỐC HẬN PHẢI LÀ NGÀY QUỐC HẬN

NGÀY QUỐC HẬN PHẢI LÀ NGÀY QUỐC HẬN
Trong trái tim, trong sách sử loài người
Để ghi lại thời đau thương chất ngất
Cộng cướp miền Nam, cộng giết cuộc đời

NGÀY QUỐC HẬN PHẢI LÀ NGÀY QUỐC HẬN
Sao lại là ngày “NGÀY NAM VIỆT NAM”???
Ngày Nam Việt Nam nghĩa gì? Nói thật…
Nghe sao mập mờ, quỷ quyệt, mưu toan???

NGÀY QUỐC HẬN PHẢI LÀ NGÀY QUỐC HẬN
Bởi BA MƯƠI, một cuối THÁNG TƯ xưa
Ngày Việt Cộng gây tang thương vô tận
Bức tử miền Nam, đảng, kẻ tội đồ!

NGÀY QUỐC HẬN PHẢI LÀ NGÀY QUỐC HẬN
Bởi đảng trả thù dân chúng miền Nam
Nào ”cải tạo” lớp chết vì bất khuất
Lớp chết bịnh, đau, roi, súng, bạo tàn

Lớp bị đảng lừa đi kinh tế mới
Để đảng cướp nhà cướp của, chia nhau
Mặc dân chết bên luống mì đang xới
Chết bởi muỗi rừng, nắng vội, mưa mau…

Lớp chết biển khơi trên đường tị nạn
Bị sóng vùi ôm hận đáy trùng dương
Hay hải tặc chặn đầu, không cách thoát
Hoặc tàu hư, lạc lối giữa đêm trường

NGÀY QUỐC HẬN PHẢI LÀ NGÀY QUỐC HẬN
Ngày đau thương của nước Việt Nam mà !
Vì đảng đã coi người như thú vật
Vuốt nhọn, nanh dài, thống trị dân ta

NGÀY QUỐC HẬN PHẢI LÀ NGÀY QUỐC HẬN
Thôi chớ vẽ vời thay chữ đổi tên
Thay đổi thế nào vẫn còn sự thật
Sự thật kinh hoàng của THÁNG TƯ ĐEN !

Sự thật dã tâm của loài ác thú
Biến Việt Nam thành quận hạt của Tàu
Bắt dân tộc sống nhục nhằn đói khổ
Để bạc tiền, ngôi vị đảng chia nhau

Này hỡi đảng và những con tương cận
Ván cờ vào phút chót, tỉnh đi thôi
NGÀY QUỐC HẬN PHẢI LÀ NGÀY QUỐC HẬN
Trí, tâm đâu, sao chối bỏ tiếng người?!


BÀI THƠ CHO THÁNG TƯ ĐEN
(Gởi về quê hương và đồng bào Việt Nam thân mến. Riêng tặng những người có lòng với sự tồn vong của đất nước đang rất cô đơn trên đường tranh đấu.)

Năm tháng theo nhau rụng xuống đời
Tháng Tư lại đến, biển sầu khơi !
Tháng Tư này nữa là bao nhỉ
Mà vẫn xa quê, vẫn phận Hời ???

Tóc đã phai xanh, tuổi đã chiều
Vì sầu tổ quốc, vẫn đăm chiêu
Phần thương dân tộc trong hờn tủi
Phần xót quê hương đỏ giáo điều …

Hỡi những trái tim, những tấm lòng
Cơ trời vận nước buổi suy vong
Hãy xin gìn giữ niềm trung nghĩa
Đừng để ngàn sau hổ giống dòng

Đừng để tàn phai nét đẹp xưa
Của trang thanh sử, dẫu giao mùa
Chao ơi, từ đỏ cơn hồng thủy
Bao kẻ xuôi dòng theo gió mưa !!!

Nhìn những lòng thay, những nắng phai
Mà tim thổn thức nhịp u hoài
Mà đau mà xót niềm hưng phế
Thương bóng Loa Thành, thương Ức Trai !

Giọt lệ đôi phen đã ngỡ ngàng
Khi người đổi bến, kẻ sang ngang
Thịnh suy mới rõ lòng đen trắng
Mới thấy thau kia lẫn với vàng !

Dốc thẳm, đường chênh vắng bóng người
Âm thầm chiến sĩ bước đơn côi
Con thuyền chính nghĩa, lòng son sắt
Xin chớ phong ba mãi dập vùi !

Mấy chục năm dài vẫn đợi mong
Đợi anh góp sức, chị chung lòng
Đứng lên trừ hết loài gian ác
Để trả cho tròn nợ núi sông

Rồi sẽ bình minh rực tháng Tư
Quê hương nhất định hết lao tù
Cờ Vàng tô thắm khung trời Việt
Tổ quốc vinh quang, sạch bóng thù


BÀI THƠ VIẾT RIÊNG CHO NGÀY QUỐC HẬN
(Thương mến về Quê Hương và Đồng Bào Việt Nam, riêng tặng tuổi trẻ trong và ngoài nước.)

Ba Mươi Tháng Tư: Độc tài cướp nước
Ba Mươi Tháng Tư: Dân tộc đau buồn
Ba Mươi Tháng Tư: Máu đỏ quê hương
Mà ai bảo “Ngày Tự Do” ? Lạ nhỉ !!!

Ngày Tự Do ư ??? Hỡi đâu, công lý ???
Ngày Tự Do ư ??? Tráo trở ngôn từ !!!
Ngày Tự Do sao bốn cõi âm u ?
Sao rúng động, bàng hoàng người thế giới ???

Ngày Tự Do sao có bày lang sói
Đêm đến nhà gõ cửa, bắt dân đi ?
Sao có giết người ác độc tinh vi
Như học tập, như khoan hồng, cải tạo ???

Ngày Tự Do sao dối lừa, gian xảo
Súng đã buông, người vẫn trả thù người !
Cũi sắt thê lương lạnh tiếng ma cười
Bao cái chết trong oan khiên, sầu muộn !!!

Ngày Tự Do sao đất, nhà, vườn, ruộng
Của dân đen, ai cướp rất vô tình !
Sao triệu con người đẵn gỗ, đào kinh
Không khác cảnh xa xưa: thời nô lệ !

Ngày Tự Do sao người lìa quê mẹ
Tan tác anh em, chia biệt vợ chồng ?
Bất chấp sóng cuồng, hải tặc, biển Đông
Để tìm nghĩa nhân quyền vùng đất lạ !

Ngày Tư Do sao tình đời nghiệt ngã
Người nhìn người e ngại, dối lừa nhau !
Bức vách có tai, điên đảo, cơ cầu
Tên tuổi sổ đen, chuyên hồng, báo cáo

Ngày Tự Do sao độc tài chỉ đạo
Dân chẳng có quyền cay đắng, than van ?
Nuốt lệ căm hờn, mộng vỡ, mơ tan
Thương xã hội đang tận cùng băng hoại !!!

Ngày Tự Do sao muôn lòng tê tái ?
Đắng miệng khoai sùng, gạo mốc, bo bo
Sách giáo khoa sao rèn luyện học trò
Những thù hận, những dối gian lịch sử !?

Biển Việt Nam xanh tóc dài thiếu nữ
Bản Giốc, Nam Quan, sao cắt dâng Tàu ???
Cúi mặt, cong lưng ai, kiếp chư hầu
Mà lừa mị: Đây, tự do, tự chủ !!!

Ba mươi năm với tham tàn dã thú
Ai thành tên tư bản đỏ sang giàu ???
Ai muốn tiền tài, ngôi vị dài lâu
Dùng nghị quyết làm đấu tranh suy nhược ?

Ba Mươi Tháng Tư: Tự Do đất nước
Sao triền miên dân tù ngục tội tình ???
Ra điêu ngoa, miệng lưỡi giống hồ tinh !
Không !!! ngày đó, với ta: NGÀY QUỐC HẬN !!!

Tuổi trẻ Việt Nam! Hỡi giòng bất khuất !
Nào, đứng lên, vì dân tộc, sơn hà !!!
Độc ác lụn tàn, chính nghĩa khai hoa
Mau, xin dựng một MUÀ XUÂN HUYỀN DIỆU !!!


Ngô Minh Hằng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Post Bottom Ad

Pages